Thiên đường có mưa
Member
- Tham gia ngày
- 16/5/09
- Bài viết
- 413
- Reaction score
- 0
- Điểm
- 16
Có bao giờ bạn nghĩ,giá trị của tờ-đồng 500,1000 là vô ích ?
Bạn có khi nào đi vào căn tin,hoặc đi mua đồ mà không muốn người ta thối cho mình lại 500,1000 đồng ?
Tớ lấy một câu hỏi nhỏ:Bạn muốn mua cuốn truyện Conan với giá 12500.bạn đem theo 13000.Vậy lúc trả tiền,bạn để im cho người ta :
PHƯƠNG ÁN 1:* Thối lại bạn 500 đồng
PHƯƠNG ÁN 2 :* Nói " Khỏi thối nha Cô (chú )".
Bạn chọn phương án nào ?
Sau đây, xin trích dẫn 1 vài câu chuyện trái chiều về chuyện này:
Bạn có khi nào đi vào căn tin,hoặc đi mua đồ mà không muốn người ta thối cho mình lại 500,1000 đồng ?
Tớ lấy một câu hỏi nhỏ:Bạn muốn mua cuốn truyện Conan với giá 12500.bạn đem theo 13000.Vậy lúc trả tiền,bạn để im cho người ta :
PHƯƠNG ÁN 1:* Thối lại bạn 500 đồng
PHƯƠNG ÁN 2 :* Nói " Khỏi thối nha Cô (chú )".
Bạn chọn phương án nào ?
Sau đây, xin trích dẫn 1 vài câu chuyện trái chiều về chuyện này:
Tớ vốn là 1 người khá coi thường giá trị 500,1000 đồng.
Khi mua đồ,hoặc chơi điện tử,tớ không bao giờ chịu cho thối lại 500,tớ chỉ nói " Khỏi thối ".
Nhưng chuyện hôm qua làm tớ suy nghĩ lại:Lúc mua xà bông cho mẹ,mẹ cho tớ 5000 đồng,tới tiệm tạp hóa,cô bán hàng nói 5500,tớ xin mua 5000,nhất quyết không cho.Từ đó,tớ suy nghĩ lại giá trị đích thực của nó.Cũng hôm đó,tớ đi qua chỗ xóm nghèo,tớ lục tong túi thấy có 500 đồng,tớ vứt lại ra đường.KHi đi được một chút,tớ thấy tụi nhóc la ầm lên : "Tiền rơi kìa tụi bay ".Tớ nán lại,nghoảnh đầu lại để nghe.Thấy tụi nó mừng rỡ nói "500 đồng,cũng được,tao mua cục kẹo ăn ".Tụi nhóc xung quanh ầm lên "Cho tao nữa nghe".Tớ thấy cảm động quá,đồng 500 tớ vốn coi là cục rác thì lại trở thành báu vật của đám trẻ em nghèo.
--> Từ đấy,tớ luôn coi đồng tiền,bất cứ đồng tiền nào cũng là quan trọng,cũng là mồ hôi nước mắt cha mẹ làm ra...*
trên đường có tờ 1000 ,ai đi qua cũng nán lại nhìn ( vì thấy tiền mà) nhưng khi nhận thấy mệnh giá của nó ,mọi người đều quay mặt đi tiếp ( họ nghĩ nó không bõ để cúi xuống nhặt ). Duy nhất một cô gái đã cúi xuống lượm đồng tiền lên cho vào ví , đi được một đoạn cô gặp bà lão ăn xin cô đã rút tớ 1000 và ít tiền của mình cho bà lão ,bà lão vui mừng cảm ơn cô vì cả ngày nay bà kiếm chẳng đủ mua cái bánh mì . Đôi khi điều nhỏ nhặt với ta lại đem lại niềm vui lớn cho người khác . Đừng coi thường những điều mang giá trị nhỏ ,nhiều cái nhỏ tạo lên một cái lớn đó
Chỉnh sửa cuối: