Đêm...
cũng đã khuya lắm rồi...
Ba chị em đang ngủ thì bỗng nhiên nó và con bạn giật mình bừng tỉnh vì cuộc điện thoại của chị
- mẹ... mẹ cháu làm sao
- mẹ cháu làm sao hả chú
- vào viện ạ
- giờ chú đi tới đâu rồi ạ
- vâng
- vâng....
Đến nó, không phải là con của người mẹ ấy nhưng cũng hốt hoảng và lo sợ khi nghe thấy chị nói thế
Chị con bạn nó nói: chú bảo mẹ bị ngã giờ đang ra viện, đi tới vác rồi, chú bảo tẹo nữa mang chăn ra viện 103 cho mẹ...
àh hóa ra vậy...
cả ba chị em ...đều ngồi dậy, người thừ ra... không hiểu vì sao nữa. Khoảng 15 phút sau, chị với con bạn nó chuẩn bị thay đồ rồi đem chăn vào viện cho mẹ, còn nó ở nhà... xem có gì thì chị gọi điện về...
....
Chị với bạn nó đi rồi, còn mình nó ở nhà một mình...
lạnh quá !
sợ quá !
sợ cái vô tình ngã của mẹ con bạn !
sợ ở nhà một mình !
sợ bóng đêm !
sợ... cái cảm giác... đúng giờ này cách đây 2 năm nó cũng ở nhà một mình, trong khi chị gái đã lấy ck, anh trai đi làm xa... còn mẹ nó thì... nhất quyết lên DL để bắt gặp quả tang bố nó đang bên cạnh một người đàn bà khác...
hồi ấy...nó cũng muốn đi theo mẹ lắm, đi theo để không phải sợ cái cảm giác đêm, đi theo để không muốn mẹ phải một mình giữa đêm khuya, đi theo để biết, để thấy là nó đã có người cha như thế nào...
Đêm hôm ấy, nó đã khóc
khóc rất nhiều và đêm hôm nay cũng vậy..
buồn vì quá khứ...
thấy nhụt trí...
cũng không muốn nhớ thêm một chút gì vì những chuyện đã qua nữa... nhưng... cuộc sống vẫn tiếp diễn, không có quá khứ thì làm sao có hiện tại và tương lai...
...
Thôi...
cố lên !
lúc nào cũng là thời điểm để bắt đầu !
chúc nó sẽ không phải gặp thêm chuyện đau buồn nào về gia đình nữa...
mong đêm nay chóng qua..
chúc mẹ con bạn sẽ không sao, không có gì nghiêm trọng và mau khỏe...
cũng đã khuya lắm rồi...
Ba chị em đang ngủ thì bỗng nhiên nó và con bạn giật mình bừng tỉnh vì cuộc điện thoại của chị
- mẹ... mẹ cháu làm sao
- mẹ cháu làm sao hả chú
- vào viện ạ
- giờ chú đi tới đâu rồi ạ
- vâng
- vâng....
Đến nó, không phải là con của người mẹ ấy nhưng cũng hốt hoảng và lo sợ khi nghe thấy chị nói thế
Chị con bạn nó nói: chú bảo mẹ bị ngã giờ đang ra viện, đi tới vác rồi, chú bảo tẹo nữa mang chăn ra viện 103 cho mẹ...
àh hóa ra vậy...
cả ba chị em ...đều ngồi dậy, người thừ ra... không hiểu vì sao nữa. Khoảng 15 phút sau, chị với con bạn nó chuẩn bị thay đồ rồi đem chăn vào viện cho mẹ, còn nó ở nhà... xem có gì thì chị gọi điện về...
....
Chị với bạn nó đi rồi, còn mình nó ở nhà một mình...
lạnh quá !
sợ quá !
sợ cái vô tình ngã của mẹ con bạn !
sợ ở nhà một mình !
sợ bóng đêm !
sợ... cái cảm giác... đúng giờ này cách đây 2 năm nó cũng ở nhà một mình, trong khi chị gái đã lấy ck, anh trai đi làm xa... còn mẹ nó thì... nhất quyết lên DL để bắt gặp quả tang bố nó đang bên cạnh một người đàn bà khác...
hồi ấy...nó cũng muốn đi theo mẹ lắm, đi theo để không phải sợ cái cảm giác đêm, đi theo để không muốn mẹ phải một mình giữa đêm khuya, đi theo để biết, để thấy là nó đã có người cha như thế nào...
Đêm hôm ấy, nó đã khóc
khóc rất nhiều và đêm hôm nay cũng vậy..
buồn vì quá khứ...
thấy nhụt trí...
cũng không muốn nhớ thêm một chút gì vì những chuyện đã qua nữa... nhưng... cuộc sống vẫn tiếp diễn, không có quá khứ thì làm sao có hiện tại và tương lai...
...
Thôi...
cố lên !
lúc nào cũng là thời điểm để bắt đầu !
chúc nó sẽ không phải gặp thêm chuyện đau buồn nào về gia đình nữa...
mong đêm nay chóng qua..
chúc mẹ con bạn sẽ không sao, không có gì nghiêm trọng và mau khỏe...
Chỉnh sửa cuối: