Cuộc sống này thật là lắm điều kì diệu và cũng không ít những điều bất hạnh. Còn cuộc sống của tôi thì có lẽ điều bất hạnh là nhiều hơn là những đièu kì diệu. Vào cái tuổi 17, cái tuổi có lẽ là chưa phải lo nghĩ nhiều đến cuộc sống về vật chất cũng như về mặt tinh thần, nhưng đã có một tai nạn khủng khiếp đã đến với gia đình tôi, một tai nạn mà tôi, mẹ tôi, anh tôi chưa bao giờ nghĩ đến đó là người bố của tôi đã ra đi mãi mãi. Những ngày cuối cũng ở bên bố tôi mới bắt đầu cảm nhận được tình cảm thật sự mà tôi đã dành cho bố khi mà bố tôi không còn cảm nhận được tình cảm đó. Những này cuối cùng ở trong viện, tôi và gia đình và sự tận tình cứu chữa nhưng mà vần không thể níu giữ bố tôi lại với cuộc sống hiện tại. Những ngày chăm sóc bố tôi thì thật sự đó là lúc tôi từ bé đến lúc đó chưa lần suy nghĩ nhiều và dài như vậy, tôi suy nghĩ về tất cả mọi thứ về tình cảm anh anh em trong lúc gặp hoạn nạn, về những điều mà tôi đã không đúng với bố trong lúc mà bố tôi còn đang khoẻ mạnh.... Đến lúc này thì tôi và gia đình đang suy nghĩ phải làm gì khi mà cuộc sống chỉ còn có 3 mẹ con, sẽ phải sống thế nào khi mà trong gia đình đã mất đi nghười trụ cột. Giờ đây bố tôi đã đi xa cũng đã là 1 thời gian đã khá dài rồi, tôi lúc này cũng đã đần có nhiều suy nghĩ về cuộc sống hơn, đơn giản chỉ là hiểu rõ về cuộc sống hiện tại và suy nghĩ về tương lai của mình. Cho đến lúc này thì tôi thật sự đã cảm nhận được rất rõ trong con người tôi là có 2 con người hoàn toàn khác biệt nhau, nói đơn giản 2 con người này là tốt và xấu. Tốt là nhiều lúc tôi đã làm sai việc gì thì tôi đã có 1 thái độ nhận lỗi, và cũng có 1 thái độ rất tích cực với mọi người xung quanh mình, vẫn luôn tin rằng bất kì ai cũng đều là 1 người tốt chỉ có mọi người là không thể cảm nhận được thôi. Còn xấu thì có lẽ nên để mọi người tự nhận xét về tôi, nhưng có 1 điều tôi nhận ra rất rõ đó là tôi vẫn chưa thể thắng được lý trí của mình, thắng được những thói quẻn không tốt của mình. Đơn giản nhất là việc học của tôi, có những lúc tôi đã cảm nhận việc học của tôi là đang vào giai đoạn nước rút rồi thì tôi đã đặt ra mục tiêu của mình rất là rõ ràng, nhưng chỉ khoản thời gian rất ngắn sau thì tôi lại không thể làm đúng được những mục tiêu mà tôi đã đặt ra lúc trước. Còn công việc chính của tôi bây giờ chắc chắn đó là việc học và giúp đỡ mẹ trong các công việc cần dùng đến sức khoẻ, tất cả các công việc khác có lẽ tôi không nên quá chú ý vào. Tôi bây giờ có lẽ sẽ phải tạo ra riêng cho mình một mục tiêu mà tôi sẽ phải vươn tới, và cố gắng sẽ không để phí thời gian cho những công việc không đem lại hiệu quả cho mục tiêu mà mình đã xác định để vươn tới.
Trên là những lời tâm sự mà tôi thật lòng muốn bày tỏ với các bạn mong mọi người hãy đọc và cũng sẽ có những định hướng cho tương lai của chính mình.
Trên là những lời tâm sự mà tôi thật lòng muốn bày tỏ với các bạn mong mọi người hãy đọc và cũng sẽ có những định hướng cho tương lai của chính mình.